Em nhân viên cực khổ với ông sếp đê tiện, Trâm, nín thở nghe ngóng tình hình. Còn Trâm lảo đảo đi ra mở cửa, Nàng trợ lý khổ sở vì gã lãnh đạo đê tiện trông thấy bố chồng đang nhòm nhòm vào phòng, nàng cố tỏ ra bình thản: “Bố chưa ngủ ạ? Bố thấy không khoẻ ở chỗ nào, có cần con giúp gì không ạ?” Cụ Vĩnh ho khụ khụ vài cái, rồi hít một hơi dài: “Bố nằm trong phòng cứ thấy từ phòng con có tiếng gì lạ lắm, nghe như là ai rên la đau đớn gì ấy. Bố không yên tâm nên sang xem có chuyện gì. Thế con có làm sao không?” “Ơ…. dạ không, con đang xem ti vi thôi bố ạ.” “Mà sao đầu tóc con rũ