Đôi uyên ương trơ trẽn đụ nhau sau lưng người cha, Gòn là cái gì đâu, nghe Đạt nói ở đó vui lắm, hào hứng lắm mà cô cũng thấy ham quá chừng. Trước thái độ hào hứng của Đạt, Đôi uyên ương trơ tráo mây mưa sau lưng người cha Phương có vẻ dè chừng hơn. Vui thì thấy vui đó nhưng cô cũng hay nghe người ta nói chỗ Sài Gòn cũng phức tạp lắm, lên đó lớ ngớ không chừng thì cũng mất xác luôn chứ chẳng đùa. Thắng đó, hắn ta cũng ở Sài Gòn một thời gian dài. Giờ Phương nghe đến Sài Gòn là nhớ đến Thắng, cô bị ám ảnh không thôi. Phương ỡm ờ lấy cớ từ chối Đạt, cô nại ra nhiều lý do để không đi. Đạt nói miết